Dù sao cũng là vùng biên giới, đương nhiên sẽ sinh ra một vài khu vực mờ ám, đây cũng là một loại phương thức sinh tồn của dân bản địa.
Ông chủ Tống lại nói: “Ngoại trừ đánh cược đá, Miến Điện còn có công bàn, tuy nhiên cái này phải làm giấy thông hành. Hướng về phía nam chừng mấy kilomet, chính là nơi bọn họ công bàn. Thật ra thì vẫn là ở biên giới, nhưng nơi đó có hải quan của chúng tôi, còn có quân đội Miến Điện, giao dịch tại chỗ thu thuế tại chỗ.”
Tất nhiên Mạnh Nghiên Thanh hết sức hứng thú, cùng ông chủ Tống trò chuyện tỉ mỉ về chuyện đánh cược đá, biết được cược đá này là do một người tên Phùng Nhị mở ra.
Chẳng hạn như mùng hai, mười hai và hai mươi hai mỗi tháng đều sẽ mở ba ngày liên tục. Về phần công bàn, cái đó phải xử lý giấy chứng nhận, vậy thì rất phiền toái.
Lục Đình Cấp: “Chính là ngày mốt.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây