Tứ Nhi thấy vậy, cũng nổi lên chút hứng thú —— vốn dĩ Tứ Nhi là người cái gì cũng không biết, nhưng hiện tại suốt ngày bị Lục Đình Cấp, được phổ cập đủ loại kiến thức khoa học, cho nên bây giờ cậu ta đã biết được vài thứ, ít nhất cũng biết “nếu có nhìn thấy cái gì náo nhiệt phải lập tức xông về phía trước.”
Dĩ nhiên Lục Đình Cấp không cam lòng tụt lại phía sau, cũng nghĩ tới việc đi “mở mang kiến thức.”
Lục Tự Chương nhìn cái dáng vẻ này, chỉ nhàn nhạt buông một câu: “Đều muốn đi phải không? Vậy thì một người cũng không được đi.”
Anh nói như vậy, khiến cho Tạ Duyệt thật sự rất lo lắng, cậu ta biết Miến Điện chơi rất vui, bên đó không những có phỉ thúy, còn có các loại cược đá.
Loại chuyện tốt này làm sao cậu ta có thể buông tha, cậu ta vội vàng cầu ông nội khẩn bà nội, thậm chí là van xin người lớn trong nhà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây