Mạnh Nghiên Thanh khẽ hừ một tiếng: “Em vẫn muốn ngủ…”
Lục Tự Chương cúi đầu xuống, trầm giọng nói: “Dậy đi, ăn bữa sáng trước được không? Ăn bữa sáng xong lại ngủ bù.”
Lông mi cong vút của Mạnh Nghiên Thanh hơi rung rung rồi mở mắt, khẽ nhìn anh một cái: “Không phải anh có hội nghị quan trọng sao, anh không mau đi đi.”
Lục Tự Chương khẽ than: “Nhìn em dậy rồi anh mới đi.”
Tối hôm qua đúng là hơi quá, nhưng ngủ nướng không tốt cho cơ thể, hơn nữa anh cũng sợ cô không ăn sáng sẽ tụt huyết áp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây