Lục Tự Chương: “Đúng, trong mười năm đó đồng chí châu sợ khối đá lớn này bị phá hỏng từng hạ chỉ thị bí mật vận chuyển khối đá này, nghiệp vụ sẽ giấu nó đến Hà Nam nghe nói là giấu trong sơn động.”
Mạnh Nghiên Thanh: “Vậy hiện tại?”
Lục Tự Chương: “Mấy năm trước trong lúc anh công tác cũng vô tình tiếp xúc với sư phụ Tôn Thụ Sâm trong đồ ngọc Bắc Kinh, ông nói ông từng gặp qua lúc ấy phía trên chính là tìm ông để giám định.”
Mạnh Nghiên Thanh cũng biết đến vị sư phụ Tôn Thụ Sâm này, giống như Nhạc đại sư phụ là một trong tứ quái ngọc bắc đại sư điêu khắc.
Lục Tự Chương: “Ông ấy nói vốn ý của thủ tướng chính là muốn sau khi kết thúc di chuyển sẽ vận chuyển khối đá lớn đó trở về nhưng ai biết rằng thủ tướng bất hạnh qua đời, sau này ông ấy cũng từng nhắc tới khối đá đó nhưng không tìm thấy vị trí. Anh nghe nói nghĩ rằng khối đá này bắt nguồn từ nhà các em nên cũng muốn nhân cơ hội tìm kiếm nhưng đáng tiếc là, sư phụ Tôn Thụ Sâm đã rời khỏi nhân thế không lâu, anh cũng từng thử giao thiệp với nhân viên quân đội muốn tìm đến đồng chí vũ trang năm đó nhưng thời đại đã lâu huống hồ lại gặp đại nạn mười năm, vị trí của khối đá đó quả thật đã không tìm ra manh mối.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây