Lục Tự Chương sẽ không kể cho cô biết, thật ra có đôi lúc anh sẽ bị tỉnh giấc vào nửa đêm. Nếu tỉnh lại mà có cô ở bên cạnh thì tốt biết mấy, anh sẽ ôm cô đi vào giấc ngủ, cảm nhận hương hoa mơ hồ quen thuộc trên tóc cô, mùi hương sẽ vỗ về những giấc mơ của anh.
Nếu Mạnh Nghiên Thanh đi ra ngoài, chẳng hạn như ở Thâm Quyến thì anh sẽ bồn chồn, trằn trọc không yên giấc.
Lần trước, dù biết rõ cô ấy sẽ về nhưng anh vẫn vội vàng tham dự cuộc họp rồi vội vàng đi công tác đến Thâm Quyến chính là vì lý do này.
Anh luôn mong ngóng được nhìn thấy cô ngay lập tức.
Cái cảm xúc này càng ngày càng lớn dần, càng hạnh phúc mỹ mãn thì Lục Tự Chương lại càng thấy lo sợ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây