Ở bên này vẫn chưa lắp đặt điện thoại nên có cảm giác yên bình tĩnh lặng, sau khi đóng cửa chính lại thì có thể trốn vào tòa nhà nhỏ hòa làm một, không bao giờ phải lo lắng đến chuyện xuân hạ hay thu đông.
Hoàng hôn buông xuống, Mạnh Nghiên Thanh cũng thấy hơi mệt mỏi, cả cơ thể mềm nhũn tựa vào ngực Lục Tự Chương.
Ánh sáng mờ ảo xuyên qua tán cây xanh um tùm chiếu lên cơ thể của cô, tóc rối bời, làn da trắng nõn nà, trên má vẫn còn vương lại một mảnh của cánh hoa hồng.
Một mảnh cái hoa hồng đỏ thắm mềm mại cứ thế nhẹ nhàng dán lên làn da trắng tuyết của Mạnh Nghiên Thanh.
Lục Tự Chương ngắm nhìn không chớp mắt, ánh mắt càng lúc càng tối hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây