Anh giải thích: “Bây giờ Nghiên Thanh đang chuẩn bị tổ chức triển lãm đá quý quốc tế Hồng Kông, có rất nhiều việc cần phải xử lý, con nghĩ là nên đưa cô ấy về trước.”
Ông Lục cười lớn, nói: “Được, được, được, các con mau đi đi, không cần tìm lí do đâu!”
Lục Tự Chương nghe vậy thì nhìn ông Lục với vẻ mặt bất đắc dĩ: “Không phải tìm lí do, là thật.”
Ông Lục lập tức ngừng cười, vẻ mặt nghiêm túc, nói: “Ừ. Ba cũng cảm thấy là thật.”
Lục Tự Chương hơi nhướng mày, đứng dậy chuẩn bị đưa Mạnh Nghiên Thanh rời đi, tất cả mọi người đều ra ngoài tiễn hai người. Lúc đến trước cổng, tạm biệt mọi người xong hết, anh mở cửa xe, đưa một tay lên che cho Mạnh Nghiên Thanh đi lên rồi mới vòng sang bên kia để lên xe, chăm sóc mọi thứ cho cô một cách cẩn thận chu đáo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây