Lục Tự Chương vừa nghe vừa nhìn cô: “Nói như vậy, miếng ngọc phỉ thủy gần đây mà chúng ta xem, cảm thấy bên trong dường như không giống nhau cho lắm.”
Mạnh Nghiên Thanh: “Không giống lắm?”
Lục Tự Chương: “Em nói trước đi, vị giáo sư ấy đã nói như thế nào?”
Mạnh Nghiên Thanh: “Ông ấy nói bên trong miếng phí thủy là một loại sinh vật cổ đại, có lẽ là sinh vật viễn cổ từ hàng tỷ năm về trước, trong lúc hình thành ruột nước bên trong miếng ngọc, nó vô tình xâm nhập vào, đồng thời bị niêm phong duy trì trạng thái ngủ.”
Lục Tự Chương nhăn mặt: “Anh hiểu rồi, khi đánh bóng miếng ngọc này tiếng động quá lớn, rung chấn quá lớn nên đã kích hoạt nó sống lại.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây