Lục Đình Cấp: "Không, không, không, đó không gọi là giở trò xấu, đó gọi là cạnh tranh công bằng. Dù sao thì chúng ta cứ xem thôi. Vị Hoắc này, nếu chú ta muốn làm giàu thì không có cửa đâu! Phải để chú ta sợ chết khiếp!”
Tạ Duyệt xoa tay: "Nếu không cho chú ta biết tay, chú ta sẽ không biết bản thân là ai!"
Sáng sớm hôm sau, Mạnh Nghiên Thanh dẫn hai thiếu niên đi ăn sáng, ở đây có tiệc buffet, đang lấy đồ ăn thì gặp Hoắc Quân Nghi.
Hoắc Quân Nghi vừa dùng nhíp bạc gắp một miếng khoai sọ, vừa nghiêng đầu nhìn Mạnh Nghiên Thanh cười: "Ngày mai định thế nào?”
Mạnh Nghiên Thanh: "Cứ thuận theo tự nhiên, chúng tôi không đem theo nhiều tiền, nếu nói thu được lợi ích gì cũng không thực tế.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây