Tạ Duyệt nheo mắt nhìn vẻ ưu việt không che giấu của cậu: "Đương nhiên tôi biết, tôi đã học địa lý rồi!"
Lục Đình Cấp cười khúc khích: "Đọc ngàn cuốn sách không bằng đi bộ ngàn dặm. Theo mẹ tôi và đi xung quanh nhiều hơn để có thêm kiến thức."
Tạ Duyệt hơi không phục, nhưng nhìn thấy tên nhóc này tự hào như thế cũng không còn cách nào khác.
Ai bảo cậu là con riêng của dì Mạnh chứ, địa vị của cậu nằm ở đâu!
Trong chốc lát chỉ hận ba mình không chịu tranh giành, không thể lấy cho cậu một người mẹ kế như vậy!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây