“Sao thế, sao con lại đứng ở đây. Mẹ chờ con trước cổng trường mãi mà chẳng thấy con đâu.”
Lục Đình Cấp hơi mím môi, thấp giọng nói: “Con đã sớm chạy ra đây chờ mẹ rồi, ai mà biết được là chẳng thấy mẹ đâu.”
Giọng nói của cậu thật sự có chút tủi thân.
Mạnh Nghiên Thanh: “Con đã đứng chờ ở đây từ sớm à? Sao lại trốn học sớm thế?”
Lục Đình Cấp giải thích: “Con không trốn học, chỉ là con ngồi chờ trước cửa phòng học. Sau giờ học, con là người đầu tiên chạy ra. Con đi bộ nhanh hơn những bạn khác nên hiển nhiên con ra sớm hơn các bạn rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây