Mạnh Nghiên Thanh đang định nói gì đó, nhưng Ninh Bích Ngô lại nói: “Dì nhỏ, cháu biết dì tốt với cháu. Dì cũng không thiếu tiền nên giúp cháu, nhưng cháu không bằng lòng. Cháu còn chưa trưởng thành sao hai bên lại không quan tâm đến cháu được? Cháu sẽ để bọn họ trợ cấp nuôi dưỡng, dù sao ít nhất có một bên phải chăm sóc cháu! Chăm sóc cháu ba năm cho cháu học hết cấp ba. Khi học xong cấp ba và vào đại học, cháu sẽ tự lập. Trường đại học cũng có trợ cấp nên cháu có thể tự nuôi sống bản thân."
Mạnh Nghiên Thanh im lặng nhìn Ninh Bích Ngô, cô nhìn thấy sự quật cường trong đôi mắt trong trẻo của Ninh Bích Ngô.
Chỉ mới hơn một năm, cô ấy dường như đã thay đổi rất nhiều, không còn là người lập dị khôn khéo nhưng giản dị như trước nữa.
Cô nhìn cô ấy, dịu dàng nói: "Dường như cháu lập tức trưởng thành rồi."
Ninh Bích Ngô mím môi, trong nụ cười có chút se lại: "Cháu nghĩ là cháu ngày càng thông minh hơn chứ."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây