Bà già đó cảm ơn người phục vụ rồi đi đến khu vực đồng hồ, mấy nhân viên phục vụ nhìn nhau: "Thật sự có người đến mua trang sức vàng chỗ chúng ta sao?"
Tần Khải Đình ở chỗ này cả buổi sáng, chỉ có hai người tới hỏi thăm, không hề có ai mua, ít nhiều gì anh ta cũng có chút thất vọng.
Nhưng rất nhanh anh ta đã hiểu ra: "Đây không phải là cải thảo, một thứ hơn một trăm tệ, cho dù người ta muốn mua, thì cũng cần phải bàn bạc, đây là một chuyện lớn."
Mạnh Nghiên Thanh đồng ý: "Đúng vậy, vàng không phải thứ gì khác, đây là một khoản mua sắm lớn đối với gia đình. Thông thường vào lúc đính hôn và kết hôn mới chịu mua, bình thường không có việc gì thì ai mà đi dạo mua những thứ này? Cho nên ở giai đoạn này, điều quan trọng nhất đối với chúng ta là mở quầy này, như thế, mọi người đều biết rằng Cao ốc Bách hóa Hồng Liên bán vàng, tin tức được lan truyền ra, đến lúc có người kết hôn lấy vợ gả chồng hoặc là có việc gì khác cần mua trang sức bằng vàng, đương nhiên họ sẽ đến chỗ của chúng ta."
Tần Khải Đình ngẫm nghĩ cảm thấy có lý, gật đầu, sau đó lại nói: "Thực ra tôi cũng đã nghĩ tới, chúng ta chỉ cần xác định phương hướng chính xác, phân biệt rõ ràng đại cục, nếu phân biệt rõ ràng, vậy thì chúng ta sẽ cứ làm theo hướng này, cho dù có gặp khó khăn cũng chỉ là tạm thời thôi, vượt qua rồi thì mọi chuyện sẽ ổn."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây