Lục Tự Chương cùng nhìn thấy mẹ con Mạnh Nghiên Thanh và Lục Đình Cấp, vì thế dưới ánh sáng mặt trời ấm áp mà nở một nụ cười nhàn nhạt ở khóe môi.
Lúc này, đồng chí Tôn đang đi trước cũng nhìn thấy hai người kia, lập tức cười nói: “Hai người muốn tìm người giúp chụp ảnh sao?”
Đồng chí Tôn đã là người có tuổi, tóc hoa râm, khuôn mặt hiền hậu, ông cho rằng đây là hai chị em.
Mạnh Nghiên Thanh mỉm cười liếc nhìn Lục Tự Chương, sau đó gật đầu: “Chào đồng chí, bọn tôi muốn tìm người giúp chụp ảnh chung.”
Đồng chí Tôn kia tuy quyền cao chức trọng, nhưng là một người tốt tính, tin thường ngày đều bình dị gần gũi, bây giờ lại cười nói: “”Đến đây, để tôi giúp hai người cho.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây