Chủ nhiệm Tống cũng nghi ngờ, sao vị vệ sĩ này lại có thể kiêu ngạo như vậy.
Tổ trưởng Triệu trào phúng: “Nhìn đi, mấy người này đều là cái dạng người gì!”
Mạnh Nghiên Thanh lại nói: “Chủ nhiệm Tống, tôi đã giải thích rồi, chúng tôi là cao ốc bách hóa quốc hữu đến đây để lấy hàng, chúng tôi có hạn ngạch vàng, vốn dĩ có thể lấy được hàng, mà bây giờ lại không thể lấy được nên bọn tôi chỉ có thể hỏi xem chuyện gì đã xảy ra, cho nên mới tham dự vào chuyện này, dẫu sao chuyện này các người không thể giải quyết được thì bọn tôi cũng không thể lấy được hàng.”
Chỉ bằng dăm ba câu mà cô đã giải quyết được thân phận của mình một cách hợp tình hợp lý, sau đó mới nói: “Còn về thân phận, tổ trưởng Triệu, tôi khuyên anh vẫn nên lịch sự một chút, ví dụ như vị đang đứng ở bên ngoài đây, nếu dựa vào tuổi tác thì ở đây không có mấy người dám mạnh miệng nói chuyện ở trước mặt ông ấy, còn về anh, lại càng không thể.”
Tổ trưởng Triệu nghe thấy thế, trào phúng cười: “Ai mà không biết khoác lác!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây