Mạnh Nghiên Thanh hỏi có thể lấy sớm hơn không nhưng bên kia nói không được, bọn họ có quy định nghiêm ngặt về việc này, thế là Mạnh Nghiên Thanh đành thôi.
Dù sao hai ngày tới cũng không có việc gì, cô giao chi phiếu cho chú Trần bảo quản, còn cô thì thoải mái đưa Lục Đình Cấp đi ăn một bữa sáng đơn giản. Thẩm Quyến và Bắc Kinh khác nhau rất nhiều, ẩm thực khác biệt, phong cách ăn uống cũng khác.
Hai mẹ con đi vào một quán trà ăn mì nóng, bánh dứa, còn có sủi cảo tôm và vài món khác. Mạnh Nghiên Thanh gọi khá nhiều, nhưng cô muốn thử mỗi thứ một ít.
May mà khẩu vị của Lục Đình Cấp khá tốt, cậu ăn hết món này đến món kia, ngay cả Mạnh Nghiên Thanh cũng kinh ngạc.
"May mà điều kiện gia đình mình tốt, nếu không sợ không nuôi nổi con."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây