Lục Đình Cấp đã lột xong một con tôm, cậu nịnh nọt đút cho ông Lục: "Cháu đã bảo rồi mà, ông nội là người hiền hậu nhất trên đời, nào, cháu trai hiếu kính ông một miếng, ông nếm thử con tôm này xem."
Tất nhiên ông Lục rất hưởng thụ, ông cười ha ha ăn con tôm, Lục Đình Cấp thấy thế thì càng quan tâm hiếu kính hơn, đời này chưa từng hiếu kính như vậy!
Lục Tự Chương ngồi cạnh mỉm cười nhìn Mạnh Nghiên Thanh, dùng môi ngữ nói: "Nhìn con em kìa, chẳng phải toàn vì em à!"
...
Lúc ra khỏi ngõ Đông Giao Dân, Mạnh Nghiên Thanh cảm thấy rất nhẹ nhõm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây