Mạnh Nghiên Thanh kể lại mọi chuyện với anh, sau đó cười nói: “Nó lại lấy hai hộp đồ bổ ở trong nhà đưa em, cũng không biết ông Lục có biết không nữa!”
Nghĩ tới làm cô không nhịn được mà bật cười, ông Lục mà biết được chắc là bộ râu cũng run lên ba lần.
Lục Tự Chương cũng không ngờ được, ở đầu bên kia điện thoại cũng phát ra tiếng cười: “Anh cứ vui thầm đi, con trai của anh có lòng muốn giữ thể diện cho anh đó.”
Mạnh Nghiên Thanh nhớ tới những lời dặn dò của con trai, bùi ngùi: “Đình Cấp rất tốt, bây giờ nó hiểu chuyện hơn trước đây rất nhiều.”
Lục Tự Chương cười nói: “Ừ, anh cũng rất hài lòng, gần đây không phải nó còn tham gia xã đoàn diễn tiến của trường học hay sao, nghe nói biểu hiện cũng xuất sắc nhất, cuộc sống đại học này cũng rất phong phú đa dạng, tốt hơn cả tưởng tượng của anh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây