Lúc Mạnh Nghiên Thanh lần nữa mở mắt ra, giơ tay lên sờ sờ đầu anh nói: "Dường như có hơi ẩm ướt."
Tóc của Lục Tự Chương được ngón tay của cô vuốt ve, trong đôi mắt đều là ý cười.
Hiển nhiên anh rất hưởng thụ việc cô vuốt ve cứ như đang vuốt lông này, làm như vậy khiến cả người anh đều lan tràn một cảm giác thỏa mãn.
Anh cong môi cười, âm thanh trầm thấp: "Không còn chuyện gì nữa thì anh ra ngoài trước đây, Nghiên Thanh ngoan ngoãn ở đây chờ anh nhé."
***
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây