Thật ra cô đã từng tán gẫu với viện trưởng Ninh, Tạ Duyệt thật sự là một nhóc con thông minh, nếu như cố gắng bồi dưỡng thì nói không chừng còn có thể tạo nên thành tựu.
Nghĩ như thế, đột nhiên cô không nghe hai ba con họ nói gì nữa. Hai người bốn mắt cũng đồng thời nhìn cô.
Cô nghi ngờ hỏi: "Sao thế?"
Lục Tự Chương hơi nhíu mày, nhìn cô ngồi ở phía sau qua gương chiếu hậu: "Không có gì, anh chỉ muốn nhìn xem em nghĩ chuyện gì mà thẫn thờ như vậy. Em nghĩ gì thế?"
Mạnh Nghiên Thanh: "Chỉ là em chợt nhớ tới Tạ Duyệt, hình như cậu ta cũng là học trò của em."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây