Rảnh rỗi đi thu dọn sách, trong lúc thu dọn thì nhớ đến cuộc điện thoại của Lục Tự Chương.
Nói không có mong đợi là không thể nào, chỉ là trước đó bận rộn, không kịp ngẫm lại.
Giờ đây bình tĩnh lại, nghe đĩa nhạc, nhàn nhã ở đó thì khó tránh khỏi việc nảy sinh một số ý nghĩ và suy đoán. Nghĩ anh định tặng cho mình món quà gì, rốt cuộc anh đang ấp ủ điều gì.
Đang suy nghĩ, đột nhiên chuông điện thoại vang lên, cô đi tới bắt máy.
Trong điện thoại là giọng Lục Tự Chương: “Không bận?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây