Trước quán cà phê dựng lều che nắng, dưới lều che nắng bày mấy cái bàn, bên cạnh bàn đặt đầu đĩa than, đầu đĩa than phát ra khúc dương cầm êm ái.
Trong tiếng đàn dương cầm uyển chuyển, có nam nữ học sinh ngồi ở nơi đó, uống cà phê, nói về bộ phim buổi tối, thưởng thức mùa thu lá phong đỏ rơi rụng. Đây là sự lãng mạn xa xỉ nhất của thời học sinh vào thập niên 80.
Mạnh Nghiên Thanh nhìn chàng trai trẻ tuổi đối diện, hiển nhiên cậu ta vẫn có chút ý định với mình.
Ánh mắt cậu ta sáng ngời, tràn ngập chờ mong và sự hân hoan.
Cô nắm trong tay ly cà phê, khẽ cười nói: “Khoảng thời gian này tôi còn có việc khác, cũng không thể đi học. Cậu nói tường tận xem chương trình học có những gì, những chương trình học này có khó không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây