Thành phố Bốn mươi chín xa xôi, với những cánh cửa màu son, gạch đỏ ngói lam, tia nắng ban mai lượn lờ trong sương trắng và màu xanh mà bấy lâu người ta không thể quên, là thứ không thể thấy ở chốn đô thị phồn hoa ,vẻ đẹp của sự yên bình, tĩnh lặng cũng là một nét đẹp trong ký ức xa xăm của một số người.
Tất cả mọi người đều khiếp sợ, thậm chí có người còn rưng rưng nước mắt, ngay cả giới truyền thông bên dưới cũng bị mê mẩn bởi điều đó.
Nhưng lúc này, lại có người nói: "Tuyệt vời, quả thực là tuyệt vời, nhưng tôi muốn biết, viên ngọc bích này trong tay cô là loại đá gì, giá trị của nó là bao nhiêu? Một viên đá đẹp như vậy hẳn phải rất đắt tiền đúng không?"
Mạnh Nghiên Thanh nhìn sang, thấy người vừa nói lời này chính là Tạ Đôn Tường.
Anh ta hiển nhiên không chịu phục, anh ta còn muốn tìm phiền toái, tìm biện pháp khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây