Mạnh Nghiên Thanh: "Người ta hai người, bốn con mắt đều nhìn đó."
Lúc ấy bị anh đột ngột hôn như vậy, thực ra cô có chút kinh ngạc, cũng có chút đỏ mặt nên không để ý đến phản ứng của người khác.
Lục Tự Chương: "Nhìn thì nhìn, bọn họ có thể nói gì về anh sao?"
Mạnh Nghiên Thanh hơi giật mình, sau đó mím môi nở nụ cười: "Được được được, là người nhà của anh, anh làm gì bọn họ cũng chỉ có thể tùy anh."
Lục Tự Chương cũng mỉm cười.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây