Lục Tự Chương nói: "Yên tâm, anh nhất định sẽ giúp em để tâm tới việc này."
Mạnh Nghiên Thanh: “Anh nói như vậy, thì em cũng sẽ không nói nhiều nữa. Anh thấy đấy, chúng ta đã trải qua rất nhiều chuyện, cuối cùng thì ít nhất chúng ta cũng không oán hận nhau, có thể bình tĩnh giúp đỡ nhau, nhưu vậy không phải tốt sao?”
Tuy nhiên, Lục Tự Chương lại không cảm thấy thoải mái về điều đó.
Mạnh Nghiên Thanh sắp tới Hồng Kông, trong thế giới đầy màu sắc của Hồng Kông, anh sợ linh hồn của cô sẽ bị một người đàn ông hoang dã nào đó quyến rũ.
Sau đó anh thận trọng nói: “Trong trường hợp đó, hãy để anh giúp em sắp xếp chỗ ở để anh yên tâm. Hồng Kông đầy ma túy và không an toàn. Nếu em sống trong văn phòng của bọn anh, mọi việc sẽ an toàn hơn."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây