Lục Đình Cấp thấp giọng nói: “Đúng vậy, không cần phải lo lắng, coi như chúng ta không nhìn thấy là được.”
Cả gia đình không nói chuyện nữa, cố gắng hạ thấp âm lượng, so với lúc ăn uống cũng không mấy khác biệt.
Nhưng vợ chồng Lục Ngọc Phù vẫn chưa có ý định rời đi, bọn họ cũng chưa ăn xong, có vẻ như còn ngồi lại trong ghế lô.
Lục Tự Chương bàn luận với Lục Đình Cấp: “Cha ra ngoài nói chuyện với bọn họ, thu hút sự chú ý, con cùng mẹ đi ra ngoài và nhanh chóng lên xe. Cha sẽ ra ngoài với hai mẹ con sau.”
Lục Đình Cấp: “Được ạ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây