Lục Tự Chương nghe được những lời này, môi khẽ mấp máy, gật đầu: “Được, chuyện này với anh cũng thuận tiện, chỉ cần nói một câu, cũng không phiền toái chút nào.”
Thực tế, anh biết cô sẽ không từ chối, cũng không châm chọc anh, thế nhưng cô nói “suy nghĩ về việc này" cũng chứng tỏ cô đã nới lỏng thái độ rất nhiều.
Trong lòng anh nhất thời cũng trở nên vui vẻ.
Lúc này những đĩa thức ăn bạc cũng đã được bày lên, số lượng cũng không nhiều. Có khoảng ba mươi miến giá đỗ xếp liền nhau, vì vậy cả gia đình cùng nhau nếm thử, nói là ngon thì cũng không đến nỗi, chỉ được cái độc lạ thôi.
Rốt cuộc, phương thức nấu ăn này thật kỳ công, cũng rất khó thấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây