Cô làm sao không biết xấu hổ để cho con trai nhìn thấy cảnh tượng này!
Cô đành phải chịu đựng thắt lưng đau nhứt đứng lên, miễn cưỡng mặc quần áo tử tế cho mình, lại nhanh chóng sửa sang lại ga giường và chăn đệm, nhét những thứ dính gì đó vào dưới chăn, cuối cùng chải tóc lung tung.
Cô nhìn gương, nhanh chóng mở cửa sổ cho thoáng khí, sau đó mới đi qua mở cửa.
Sau khi cửa mở ra, Lục Đình Cấp xông vào, cậu nắm chặt cánh tay Mạnh Nghiên Thanh, ánh mắt cậu nhanh chóng đánh giá một lượt, thấy cô không có gì đáng ngại, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, cậu ôm chặt lấy cô: “Mẹ, sao mẹ lại chạy đến đây, con đã tìm mẹ rất lâu rồi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây