Lục Tự Chương: “Chị ta luôn cư xử rất quy củ, cũng khá đàng hoàng, hàng ngày anh tiếp xúc với rất nhiều người, anh cũng không có để ý nhiều đến tâm tư của chị ta, cũng là lần cuối cùng gặp em, anh mới mơ hồ có cảm nhận được, từ đó về sau mỗi lần đến khách sạn thủ đô, anh đều cố tình giữ khoảng cách với chị ta".
Mạnh Nghiên Thanh bình tĩnh nói: “Thật ra em tin tưởng anh mà."
Nhưng mà những lời này không thể khiến Lục Tự Chương thả lỏng.
Đôi mắt anh tối sầm, cứ nhìn Mạnh Nghiên Thanh ở trong gương, nhìn sắc mặt lạnh lẽo của cô.
Một lúc lâu sau, anh mới đưa tay ra ôm cô từ phía sau, cúi đầu xuống, thì thầm vào tai cô: "Nghiên Thanh, sao vậy, giận anh à? Anh làm không tốt chỗ nào, em nói cho anh biết, đừng như vậy có được không?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây