Chợt Lục Đình Cấp tỏ thái độ không tốt: “Đều nói với cậu là bề trên rồi, bề trên chính là bề trên, Tạ Duyệt, nếu cậu không thể nghe hiểu tiếng người thì cút sang một bên, đừng hỏi đông hỏi tây!”
Cậu nói xong thì nắm lấy tay của Mạnh Nghiên Thanh: “Chúng ta về.”
Đột nhiên cậu nổi giận, mọi người đưa mắt nhìn nhau, rốt cuộc vẫn là người tên Tạ Duyệt đó, vội vàng gọi lại: “Chúng ta chỉ là kinh ngạc thôi, cũng không có gì, bề trên… Thế chúng tôi gọi dì ư?”
Cậu ta nói như vậy, ánh nhìn của cậu ta vẫn luôn nhìn chằm chằm Mạnh Nghiên Thanh, cũng không hề dời đi.
Tất nhiên Mạnh Nghiên Thanh nhận ra được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây