Cô phải thừa nhận rằng, cô là một nữ giới, là một người phụ nữ từng có nhiều ký ức hoang đường như thế kia, ngày hôm qua anh lại làm một hồi như vậy với mình, một phần linh hồn của cô đã bị đánh thức.
Mà chuyện này chỉ có Lục Tự Chương mới có thể làm được, anh quá hiểu cô.
Ăn cơm xong, Lục Tự Chương dặn dò Lục Đình Cấp: “Đi rửa chén.”
Lục Đình Cấp lại vô cùng tích cực, bây giờ cậu được Lục Tự Chương dạy bảo, rất cam chịu số phận biết người làm việc trong nhà nên là mình… Như vậy mẹ cũng cảm thấy cậu cần cù giỏi giang.
Con trai vui vẻ đi rửa chén, Lục Tự Chương lấy mộc qua mới rửa xong trên bàn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây