Mạnh Nghiên Thanh: “Tôi hiểu tình cảm giữa anh và mẹ anh, đổi lại là tôi, tôi nhất định cũng sẽ giống như anh, dù sao người già gian khổ nhiều năm không dễ dàng, nhưng có lẽ có đôi khi, tôi càng hy vọng một nửa kia của tôi có thể đặt tôi ở vị trí quan trọng hơn.”
Chợt Hoắc Quân Nghi hiểu ra.
Vẻ mặt anh ta hơi trắng bệch: “Em nên nói cho tôi biết, tôi không làm tốt chỗ nào, em nên nói với tôi…”
Mạnh Nghiên Thanh thở dài: “Nhưng anh không cần phải thay đổi bản thân vì tôi, anh vốn là một người rất tốt, nếu cố ý thay đổi vì ai, như thế cũng sẽ vất vả lắm.”
Hoắc Quân Nghi sững sờ nhìn cô, một lúc lâu rốt cuộc không nhịn được hỏi: “Vậy còn anh Lục thì sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây