Cô khựng lại, nói: “Về phần Tự Chương, dịp Tết anh ấy và Đình Cấp có tới đây, chúng tôi cùng nhau mừng năm mới, nhưng sau Tết thì chúng tôi không có gặp mặt nữa, đây là lần đầu tiên, đúng lúc anh ấy tới đưa quần áo cho Đình Cấp.”
Hoắc Quân Nghi vội nói: “Em không cần giải thích, thật ra tôi hiểu.”
Anh ta hơi mím môi, khẽ giọng nói: “Tôi sẽ không suy nghĩ nhiều, thật ra điều này cũng trách tôi, dịp Tết, tôi vốn nói sẽ tới đây một chuyến, đáng tiếc sau khi về quê, tôi phải cùng má đi gặp bạn già của má. Gần đây tôi sẽ cố gắng làm gấp kế hoạch công tác, chờ tôi dành được thời gian, sẽ ở bên em nhiều hơn.”
Mạnh Nghiên Thanh cười nói: “Được chứ.”
Mạnh Nghiên Thanh có được mười tấm vé từ chỗ chủ nhiệm Tống, lấy bốn tấm cho đám người Vương Chiêu Đệ, bốn người vô cùng được ưu ái mà lo sợ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây