Mạnh Nghiên Thanh và Hoắc Quân Nghi đã đi tới bên cạnh xe của bọn họ, tuy chiếc xe núp trong bóng tối dưới tàng cây hòe, lại có bàn đánh bóng bàn che chắn lại một tí, nhưng mọi thứ đều khó nói.
Lục Đình Cấp không dám nói gì nữa.
Hai cha con cứ như vậy không lên tiếng nhìn chằm chằm, chỉ thấy Hoắc Quân Nghi và Mạnh Nghiên Thanh đi vào ngõ nhỏ, sau đó dừng ở trước cửa lớn.
Khoảng cách bọn họ xa rồi, cuối cùng Lục Đình Cấp cũng dám khẽ giọng nói: “Rốt cuộc người đàn ông đó đã hôn chưa?”
Cậu hơi hối hận, không hề nhìn thấy gì, thời gian ngắn như vậy, rốt cuộc hôn chưa?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây