Cô cũng không phải nhất định phải nhanh chóng viết chữ bạn trai lên trán của anh ta, quan trọng là khi ở cạnh nhau vui vẻ, những thứ khác đều có thể thuận theo tự nhiên.
Cho dù cuối cùng không thành, ít nhất cũng hưởng thụ được điều trước mắt.
Khuôn mặt Lục Tự Chương bình thản, giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ: “Thời gian không còn sớm, lại đang rơi tuyết, anh đưa em đến Thập Sát Hải.”
Anh nhìn cô, trực tiếp chặn lời từ chối của cô: “Thuận đường mà thôi, đừng tự làm khó mình, dù sao cũng không thể vì chuyện em yêu đương mà ngay cả bạn bè bình thường cũng không làm được.”
Mạnh Nghiên Thanh: “Cũng được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây