Lục Tự Chương liếc nhìn: “Con không sao, chỉ ho vài cái thôi, thằng nhóc lớn có thể có chuyện gì chứ.”
Anh nói xong, đỡ cô đứng dậy, dịu dàng nói: “Nào, ngồi xuống đó trước đi, em đừng nhúc nhích, anh rót ly nước cho em.”
Ân cần đó, quan tâm đó, lo lắng đó…
Tất nhiên Lục Đình Cấp bên cạnh nghe rất rõ, nước mắt nước mũi của cậu chảy chung.
Làm ba như thế nào hả, thật sự là ruột thịt không?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây