Gặp đúng những năm tháng không tốt, nhà họ Lục cũng không dám dùng, nhưng mẹ Lục Tự Chương từng lấy đồ tốt giấu riêng ra cho Mạnh Nghiên Thanh xem, nói thế đạo trước mắt, những thứ này cũng không thể sử dụng, nhưng về sau là phải để lại cho con dâu, chính là muốn cho cô.
Không ngờ vật đổi sao dời, mẹ chồng trước của cô đã không còn sống trên đời, ngược lại cô trở về, còn được hưởng rèm cửa sổ này.
Cô nghĩ tới mẹ Lục Tự Chương, nói: “Tự Chương, mặc cho thế sự thay đổi ra sao, em đều phải tôn trọng bà ấy là mẹ.”
Mẹ cô mất sớm, lúc cô về nước là về nước theo ba, mẹ của Lục Tự Chương khá là yêu thương cô, coi cô như con đẻ.
Lục Tự Chương liếc nhìn Mạnh Nghiên Thanh, nói: “Chúng ta treo rèm cửa sổ này lên trước đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây