Anh cười nhìn giám đốc Tôn: “ Có thể thành công hay không, cũng phải xem công sức rèn luyện và phong phạm mọi người thể hiện ra thế nào, đúng không?”
Giám đốc Tôn giờ đã mồ hôi lạnh đầy đầu: “ Đồng chí Lục nói phải, tôi thấy việc tôn trọng công việc của các đồng chí nữ là ưu tiên hàng đầu của bọn tôi!”
Lục Tự Chương cũng giỏi thật!
Trước mặt biết bao nhiêu người thế này, đánh ông ta một gậy, cho ông ta thở một hơi lại cầm gậy lên đánh tiếp!
May mà bây giờ, Lục Tự Chương cuối cùng cũng tha cho ông ta rồi, anh cười nhìn về phía hai vị đồng chí già: “Chú Hoắc, chú Trần, xin lỗi cháu có hơi lạc đề chút, để hai vị phải đợi lâu rồi, bây giờ chúng ta nói chút chuyện chính sự nhé!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây