Mạnh Nghiên Thanh: "Có lẽ là như vậy, nhưng nghĩ lại, em và anh ấy không có liên quan gì, kết quả mọi người đã nhớ nhung em, nhớ nhung mười năm rồi, em vẫn luôn cô đơn, không giống như một số người, em chỉ mới rời xa được có mấy năm, anh ngay lập tức bắt đầu uống rượu, chơi đùa, du học, phóng túng”.
Nghe vậy, Lục Tự Chương đột nhiên đưa ánh mắt nhìn về phía cô ấy
Cô ấy nhìn sang, nhưng thấy đôi mắt anh ấy tối sầm, giống như đêm trước của cuồng phong bão táp.
Cô ấy có chút kinh ngạc, không ngờ anh ấy lại phản ứng xúc động như vậy, vội vàng nói: " Chỉ là đùa thôi, đừng quá coi trọng, cũng đừng tức giận..."
Lục Tự Chương căng thẳng mím chặt môi, siết chặt nắm tay.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây