Mạnh Nghiên Thanh: "Thôi, không đi nữa, em định ở lại trong nước để học những kiến thức về đá và khoáng chất của Trung Quốc, có nền tảng vững rồi, chờ thêm hai năm nữa tình hình ổn định hơn, em sẽ đi ra nước ngoài để để lấy bằng kiểm định đá quý, đồng thời tham gia một số cuộc thi thiết kế đá quý của quốc tế, để xem có thể đạt giải hay không, đó cũng là một cách để em đánh bóng bản thân. Còn những chuyện sau đó nữa thì còn tùy vào tình hình trong nước ra sao."
Lục Tự Chương nghiêng đầu, nhìn cô: "Tại sao em không muốn đi? "
Anh hiểu ra: “Em không muốn rời xa Định Cấp phải không?"
Mạnh Nghiên Thanh gật đầu: "Ừm, em đã bỏ bé một mình rất nhiều năm. Giờ thằng bé đang ở tuổi thiếu niên, còn đang trong giai đoạn nổi loạn, em không muốn bỏ mặc thằng bé lần nữa, em muốn ở lại trong nước, dành nhiều thời gian hơn để ở cạnh thằng bé."
Cô cười: "Thực ra, kế hoạch của em là hiện tại là chuẩn bị tốt cho kì thi đại học, không cần quá vội, dù sao cũng còn ba năm để ôn thi, trong thời gian này em cũng sẽ đốc thúc Đình Cấp học hành, để thằng bé có thể thi đại học sớm hơn hai năm cũng được, dù sao đó cũng có lợi, vào đại học ở tuổi 17 cũng không tính là sớm phải không?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây