Mạnh Nghiên Thanh: "Em ăn luôn ở căn tin, cơm căn tin ăn ngon mà! Nhưng mà chỗ em cũng có nhà bếp luôn…"
Khi nói xong, cô đẩy cửa ra, đi vào nhà bếp, nhà bếp đã lâu không có ai sử dụng, trên bếp bám đầy bụi, hiển nhiên là chưa từng được sử dụng.
Lục Tự Chương ngắm nghía một hồi, tầm mắt lại dừng trên gương mặt của Mạnh Nghiên Thanh.
Anh không nói gì, gương mặt bình tĩnh nhìn về phía cô.
Giống như bắt được quả tang cô đang làm chuyện xấu không bằng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây