Mạnh Nghiên Thanh: “Cũng đúng…”
Lục Tự Chương ngốc nghếch, hắn căn bản không hiểu lòng trẻ con!
Lục Đình Cấp chế giễu: “Con nghĩ ông ấy thực sự muốn có một đứa con mới đấy, kiểu nhỏ bé, ngoan ngoãn và mềm mại. Bây giờ con đã lớn nên ông ấy nghĩ con không nghe lời.”
Mạnh Nghiên Thanh nhìn đứa con trai cao hơn mình cả cái đầu, ngẫm nghĩ cảm thấy cũng có lý.
Một đứa con trai cao lớn, nhỏ nhen và bướng bỉnh, cứng rắn như vậy. Đương nhiên không dễ thương bằng một đứa trẻ mềm mại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây