Ninh Bích Vũ: “Cô ấy rất đẹp, cháu rất thích, chỉ tiếc Đình Cấp luôn xa lánh cháu. Bọn họ càng thân thiết hơn nên không muốn dẫn cháu đi chơi cùng, cháu thấy buồn lắm.”
Lục Tự Chương: “Rồi sau đó?”
Ninh Bích Vũ: “Cuối cùng họ cũng đưa cháu đến đó, nhưng khi chúng cháu đi xe tay ga, cậu ấy suýt nữa muốn ép cháu xuống khiến cháu suýt ngã. Đó là chưa kể, đến giờ ăn tối, cậu ấy còn lấn át cháu và đánh cháu khắp nơi. Bản thân cậu ấy chỉ đạt hơn 80 điểm trong bài kiểm tra nhưng cậu ấy lại có gán cười nhạo cháu nữa! Còn sáng nay…”
Ninh Bích Vũ thao thao bất tuyệt.
Lục Tự Chương không để ý nhiều đến những câu phía sau, tâm trí anh bây giờ đều bị “người phụ nữ” đó chiếm giữ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây