Cả quá trình đều không tiếng động, Lục Tự Chương thuận theo tự nhiên mặc áo vest lên, sự cố ngoài ý muốn này xem như giải quyết im lặng.
Anh nhấc chân, dự đính qua xem đồ ngọc đó cùng với khách nước ngoài, ai ngờ rằng ngay tại lúc này, ánh mắt lướt qua, một bóng hình quen thuộc chiếu vào trong mắt của anh.
Anh hơi ngẩn người, trong đầu thậm chí có chút trống rỗng, đợi đến lúc phản ứng nhìn kỹ lại thì chỉ nhìn thấy nhân viên dọn dẹp đó, mặc tạp dề màu xanh đứng ở nhà vệ sinh, hình như đang dọn dẹp bàn chà bồn cầu các loại.
Sau đó cô nhanh chóng cầm vào trong nhà vệ sinh, không thấy đâu nữa.
Lục Tự Chương nhìn chằm chằm chỗ ra vào nhà vệ sinh rồi chau mày.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây