Mạnh Nghiên Thanh nhìn dáng vẻ như sợ người khác cướp mất của cậu bèn cười nói: "Vội cái gì, có ai dám tranh với con đâu, vốn dĩ là mẹ muốn tặng cho con mà." Cô cười nói tiếp: "Mang đến cho con người ánh sáng của Quang Châu, viên mân côi tím có một không hai bây giờ thuộc về con rồi."
Thật ra trong tưởng tượng đối với tương lai của Manh Nghiên Thanh, cô cũng không có nghĩ đến Lục Tự Chương.
Nhưng mà khi biết được cuối cùng Lục Tự Chương đã hẹn hò, khi cũng rất rõ ràng có dự định kết hôn, trong lòng cô vẫn có chút thất vọng ít nhiều… Đây là đang hời hợt cho qua ở trước mặt con trai.
Lúc trước cô không sợ trời không sợ đất rất mạnh mẽ, cũng có lẽ trong vô thức sẽ cảm thấy cho dù gặp phải chuyện lớn gì, quả thực không được thì đi tìm Lục Tự Chương là xong.
Anh sẽ giúp bản thân lo liệu mọi thứ thoả đáng, dọn dẹp hậu quả của bản thân, đây là nằm ở chỗ sự tin tưởng từ nhỏ đến lớn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây