Mạnh Nghiên Thanh vừa nghe cũng cảm thấy có lý nhưng cô vẫn đề nghị: "Vậy chúng ta lại mua thêm ít đồ ăn. Đồ ăn nhập khẩu ở đây chất lượng tốt hơn hàng trong nước, sô cô la của nước ngoài đặc biệt ngon."
Lục Đình Cấp nghi hoặc hỏi: "Sô cô la có hại cho răng mà mẹ?" Mạnh Nghiên Thanh nghiêm mặt nói: "Trẻ con phải bảo vệ răng cho nên ăn đồ ngọt nhiều sẽ bị sâu răng. Nhưng mẹ là người lớn, người lớn không cần lo lắng."
Lục Đình Cấp nghi ngờ nhìn cô nhưng cậu không nói gì, nếu mẹ muốn ăn thì để mẹ ăn vậy. Sau đó hai người đã mua rất nhiều, mua nhiều đồ ăn vặt, sô cô la, bánh quy vị dừa với bánh quy sữa thậm chí còn mua cả sữa bột dinh dưỡng. Lục Đình Cấp ôm lon sữa bột nói: "Mẹ có thể uống một cốc vào mỗi buổi sáng. Như vậy sẽ tăng thêm dinh dưỡng và không bị bệnh."
Khi nói đến đây, cậu bỗng nhớ tới kiếp trước của mẹ, cậu vẫn luôn nhớ rõ hình ảnh mẹ yếu ớt nằm trên giường dùng ánh mắt mệt mỏi nhìn cậu. Bản thân muốn ôm bà nhưng dù cố gắng thế nào cũng không ngăn được sinh mệnh của mẹ từ từ biến mất.
Dừng một lúc, Lục Đình Cấp nói: "Như vậy thân thể của mẹ sẽ luôn khoẻ mạnh." Mạnh Nghiên Thanh đáp: "Vậy mua hai lon đi, chúng ta mỗi người một lon. Con uống để cơ thể cao lên còn mẹ uống để bồi bổ. Hai chúng ta đều được bồi bổ."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây