Mạnh Nghiên Thanh nghe xong cũng nở nụ cười: “Anh đang nằm mơ gì vậy?”
Lục Tự Chương lại hỏi: “Còn gì nữa không?”
Mạnh Hi Bạch đặt tay lên bức tường gạch đá xanh cổ xưa, hỏi Lục Tự Chương: “Cậu muốn nghe cái gì?”
Lục Tự Chương: “Tuy núi không nói, nhưng không phải là không có tiếng động, anh nghe được cái gì thì chính là cái đó.”
Mạnh Nghiên Thanh nghe được những điều này, thật ra có hơi bất ngờ. Cô nhìn Lục Tự Chương, đã thấy anh hơi mím môi, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây