Đường đến thư viện cũng không dễ đi, trên mặt đất đã ướt sũng, mà Ninh Bích Ngô lại vô duyên vô cớ tay chân bẩn ướt như vậy đi vào thư viện thì cũng có vài phần không tôn trọng, chính cô ấy cũng không tiện bước vào nơi thư hương kia.
Ninh Bích Ngô nhìn cơn mưa bụi, cô ấy hít sâu một hơi, muốn chạy ra ngoài.
Ai biết lúc này lại có một đôi tay nắm lấy cánh tay của Ninh Bích Ngô.
Ninh Bích Ngô nghi hoặc, nhìn về phía đó, cô ấy còn chưa thấy rõ thì một đôi ô lớn màu đỏ thẫm đã mở ra một tiếng “xoạch”, sau đó trên đầu Ninh Bích Ngô được che ô.
Ninh Bích Ngô nhìn theo đôi tay kia, lập tức cô ấy nhìn thấy Tạ Duyệt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây