Cô nhỏ giọng nói: "Anh trai em không muốn nhìn thấy chúng ta, vậy thì chúng ta đừng tìm nữa, chờ đến lúc anh ấy muốn xuất hiện thì anh ấy sẽ tìm đến chúng ta.”
Lục Tự Chương trả lời cô: “Được.”
Trong lúc nói như vậy, Lục Tự Chương cuối cùng cũng kiểm tra xong tất cả hộp đóng gói, cũng tìm được phỉ thúy phượng hoàng kia.
Đó là một kiện phượng hoàng được chạm khắc tinh xảo, màu xanh biếc đậm giống như rừng sâu yên tĩnh, lại giống như hồ nước ẩn sâu trong núi, rõ nét và trong suốt, là một loại màu xanh mang theo sức mạnh của sự tĩnh lặng.
Lục Tự Chương nói với Mạnh Nghiên : "Đây chính là khối phỉ thúy được đào từ tám mươi năm trước giữa bốn trăm bảy mươi nghìn loại phỉ thúy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây