Cô nở nụ cười, nói: "Bọn họ đều là những nghệ nhân chuyên tâm làm việc, đặc biệt là thầy Nhạc, một khi đắm chìm là giống như bị nhập vậy, vốn không để ý đến chuyện khác, ngay cả ăn cơm cũng phải để trợ thủ thúc giục mới chịu lùa vài miếng."
Nhưng mà vì vậy, một mặt cô sắp xếp cho xưởng điêu khắc ngọc đầu bếp tay nghề cao siêu, giúp bọn họ bồi bổ thân thể, mặt khác bảo trợ thủ chú ý nhiều hơn, đồng thời cũng cho Tạ Duyệt khi không có việc gì làm thì chạy đến xưởng điêu khắc ngọc.
Tạ Duyệt cam tâm tình nguyện, cậu ta cũng muốn học tập với thầy Nhạc đàng hoàng.
Lục Tự Chương nghe thế, cũng nhớ tới một chuyện khác: "Anh trai của em vẫn chưa có tin tức gì, anh nghĩ rằng, chờ cơ thể Đình Cấp đỡ hơn, nếu có cơ hội, chúng ta đến Pháp một chuyến."
Anh giải thích: "Một là anh muốn tự mình hỏi thăm bạn cũ của anh trai em, xem có thể liên lạc với anh trai em hay không, một là có thể nhân cơ hội lấy lại của hồi môn của em."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây